Lễ Quốc tang đã qua đi, nhưng hình ảnh của ba ông Giáo sư chiếm sóng truyền hình trực tiếp Quốc tang thì vẫn còn để lại bao day dứt cho khán giả truyền hình cả nước. Đó là các giáo sư: Phan Huy Lê - Vũ Minh Giang - Hoàng Quang Thuận.
Truyền hình trực tiếp:
BÌNH LUẬN VIÊN QUỐC TANG VÀ NỤ CƯỜI CỦA VỊ GIÁO SƯ SỬ HỌC !
Sáng nay Chủ nhật, 13/10/2013, mình không đi cà phê ở quán như mọi khi. Định bụng sẽ “dự” lễ tang Đại tướng Võ Nguyên Giáp qua màn hình Ti-vi.
Cứ tưởng sẽ được dõi theo đoàn xe tang qua các tuyến phố cho đến sân bay Nội Bài; sẽ được thấy cuộc DIỄU BINH LÒNG DÂN một lần cuối. Thế mà, lễ tang tại Nhà tang lễ, VTV chỉ chiếu có một vài đoạn, hai điểm khi đoàn xe tang qua các phố đến Quảng trường Ba Đình. Không có cả cảnh dừng thắp hương tại 30 Hoàng Diệu.
Nhà đài họ mãi dành thời gian cho một vị giáo sư sử học (Phan Huy Lê) và một ông lạ hoắc nào đó có ngôn ngữ rất khó chấp nhận khi “bình luận” về Đại tướng…
Mình đã theo dõi CNN truyền trực tiếp tang lễ của Nữ hoàng Anh Elizabeth II và Giáo hoàng (Pope) John Paul II. Ống kính của CNN theo sát đoàn tang suốt hành trình trong cả buổi mấy giờ liền.
Ai đó sợ bà con trong và ngoài nước thấy cảnh long dân diễu hành chăng? Một facebooker thốt lên: “khốn nạn thật tổ chức bình luận đám tang anh hùng của nhân dân như bình luận một trận bóng đá!”.
Với mình, cái đáng chú ý nhất sự xuất hiện “bình luận viên quốc tang” của vị giáo sư sử học đầu ngành, ông Phan Huy Lê. Mình đã từng đọc, nghe ông Phan Huy Lê viết và nói nhiều lần. Nhưng đây là lần gây phản cảm và thất vọng nhất đối với mình. Vì không chỉ mình xem mà còn có hàng triệu khán thính giả đang dõi theo đám tang của Đại tướng.
Ông Phan Huy Lê là con nhà dòng dõi khoa bảng và quan lại nhiều đời. Thời nay, ông cũng được báo chí tôn là “tứ trụ sử học” Việt Nam đương đại. Nhiều năm nay ông cũng làm chủ tịch Hội Khoa Học Lịch Sử (HKHLS).
Hôm nay quốc tang của Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Cụ không chỉ là một người con vĩ đại của dân tộc mà còn là vị Chủ tịch Danh dự của Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam. Cái Hội mà ông được nhà đài giới thiệu là chủ tịch đương nhiệm.
Trong khi nhân dân đang đội nắng mưa đứng chờ tiễn biệt Đại tướng. Có những bà mẹ trên 90 tuổi lặn lội từ Huế ra Quảng Bình; có thương binh cựu chiến binh cụt chân già yếu vẫn đạp xe lặn lội hàng chục cây số đến đứng chờ bên đường chỉ để được bái vọng linh cửu Đại tướng đi qua,…
Thế mà, ông giáo sư Chủ tịch Hội Lịch sử lại nhận lời ngồi phòng thu máy lạnh chém gió nói nói cười cười trước hằng triệu đôi mắt dõi theo… Thiệt là hết biết!
Ông cười gì hở ông? Ông cười thế được sao ?
Mình không tin là ông giáo sử học bị buộc phải thực hiện chỉ đạo của ai đó. Mình cũng không nghĩ là ông bị dẫn dắt bỡi một biên tập viên trẻ tuổi. Mình cũng không tin ông thích lên sóng lên hình vào dịp quốc tang đãm tình dân với người anh hung của nhân dân.
Một trí thức ở dòng dõi như ông phải là một người thâm trầm và sáng suốt. Đám tang của chủ tịch danh dự cái hội mà ông đang là chủ tịch thì ông phải tham gia như một thành viên trong gia đình chứ?
Với nụ cười của ông trên TV trong ngày quốc tang, ông giáo sư sử học bổng trở thành đứa trẻ thơ trong con mắt của mình. Từ nay, mình chẳng tin những gì ông giáo sư này viết và nói nữa !
Xin hương hồn của Cụ Võ Nguyên Giáp tha thứ cho con và tha thứ cho ông ấy nữa !
Sao Hồng
Nguồn: Sao Hồng Blog.
ÂM BINH NƠI HUYỆT MỘ ĐẠI TƯỚNG?
Ngô Minh