CỘNG SẢN NÀY ĐÃ GÂY RA NỖI NHỤC NÀY CHO DÂN TỘC VIỆT NAM

Một nỗi nhục quá lớn của Dân tộc!

G.C. *
Về cái sổ hưu này thì tôi đã được nghe từ ngay sau ngày 16 -10 – 2012 **.
Hôm đó, chúng tôi họp lớp kỉ niệm nhiều năm sau ngày ra trường. Bạn bè sau nhiều năm không gặp nhau nên có rất nhiều chuyện, nhưng có lẽ rôm rả nhất vẫn là chuyện về cơn sốt của việc Hội nghị TW6 bỗng nhiên bị dội một thùng phuy nước lạnh khiến cho cơn sốt cả trong lẫn ngoài bị tắt ngấm, để rồi mặt ai cũng như bánh đa nhúng nước …
Một anh bạn đang tỏ ra khó hiểu và tiếc nuối là tại sao đ/c X tưởng chết đến nơi rồi do cú đòn nặng cả tấn của các đ/c Y, Z mà ai cũng cảm thấy được, nhưng cuối cùng chẳng thấy ai giáng xuống cả và cũng chẳng thấy đ/c nào chết cả, để rồi lại hoà cả làng…”Chán bỏ mẹ!…”.

Lập tức, một anh bạn khác (làm kha khá trên nhiều lĩnh vực) vội chạy lại bịt mồm anh bạn vừa phàn nàn rồi như nửa đùa nửa thật :
- Thôi thôi đi ông bạn ơi ! Ông có muốn mất mẹ nó cái sổ hưu ông đang cầm không đấy ?
- Sao lại là sổ hưu ở đây ?
- Thế ông không biết gì cả à ? Ông T. ông S. làm thế thôi chứ bây giờ ai là người mạnh nhất, có thế lực và có tiềm lực nhất nào ?
- Thì ai mà chả biết !
- Vậy thì, cứ lơ mơ với hắn rồi chó cùng dứt giậu, hắn cho một nhát, lật nhào hết tất cả rồi nhảy lên làm một En-xin thứ hai giống như Liên –Xô thì lúc đó chúng mình chỉ có mà ăn cám à ?
Cả đám “À!” lên một tiếng rồi há hốc mồm vì vỡ ra một sự thật, một sự thật rất trần trụi và rất thực tế!
Câu chuyện vẫn đeo bám tôi từ đó cho đến nay. Thật ra, tôi không nghĩ nhiều về chuyện cái sổ hưu mất hay còn mà tôi chỉ nghĩ “AI là người đã giáng quả chùy đó xuống ý thức của mỗi con người trong tình hình rối ren của đất nước hiện nay?”. Là đ/c X, để đ/c X thoát nạn ? Hay là của đ/c Y,Z vì đ/c Y, Z sợ điều đó sẽ xẩy ra? Nếu điều đó xẩy ra thì có đúng là các đ/c ấy sợ nhiều người mất sổ hưu không, hay là sợ mất một cái gì đó khác lớn hơn và thiết thân hơn rất nhiều? Nhưng họ phải nói ra như vậy để một mặt, xoa dịu và tránh được búa rìu của hàng loạt người đang hưởng lương hưu và sẽ được hưởng lương hưu – lực lượng đang đi tiên phong trong xã hội , một mặt khác đỡ bị mang tiếng nhục và hèn? Các phát ngôn trong các buổi tiếp xúc cử tri gần đây của các vị đã phần nào khẳng định được người đập quả chùy đó là ai.
Bây giờ là hai tháng sau, trên bục giảng cho các vì tinh tú của giới có học và chắc chắn mọi người trong giới này đang và sẽ có sổ lương và tiến tới đều có sổ lương hưu… thì xuất hiện một hình nhân. Cái hình nhân có cái tên cùng với một tràng những học hàm, học vị, những danh hiệu của hắn ta mà ai đọc lên cũng nhíu cả lưỡi, mỏi cả mồm đến nỗi danh nào nghe cũng kêu, danh nào nghe cũng khiếp, chúng cứ xủng xoảng đến đinh cả tai nhức cả óc, nghe xong, người lớn thì thun cả …dái, trẻ con thì vãi cả …tè! Chả là, chúng ta đang sống trong thời đại mà HÌNH THỨC là cứu cánh mà! Và quan trọng hơn tất cả là hắn được cấp một hộ chiếu có mang hình lưỡi bò trước khi bước lên cái bục giảng này đấy.
Có điều, thằng này diễn quá tồi. Ngu dốt, hợm hĩnh, tanh tưởi, và lợm giọng, buồn nôn!!!
Tổng hợp tất cả lại thì đây là một nỗi nhục quá lớn của Dân tộc, của Đất Nước.
Tôi đề nghị anh Ba, ngoài việc cặm cụi chép Sử và đưa tin hằng ngày, anh nên tập hợp toàn bộ các bài viết, bài phát biểu của tất cả mọi người ở khắp mọi nơi có liên quan đến bài “giảng” ngu xuẩn, phản Dân, hại Nước của thằng này thành một cuốn sách. Cuốn sách đó sẽ làm tài liệu lưu truyền tới mọi không gian và thời gian như một chứng cứ vạch mặt hắn và những kẻ đã cấp hộ chiếu lưỡi bò cho hắn bước lên bục giảng phun nọc độc, làm tê liệt ý chí và sức đề kháng của một Dân tộc vốn vô cùng quật cường của chúng ta. Qua đó, mọi người sẽ hiểu và chắc chắn sẽ tập hợp được rất nhiều sự đồng tình, giống như một cơ hội để trưng cầu dân ý. Qua đây cũng để tên đại tá Trần Đăng Thanh sẽ biết hắn là ai trong biển cả Nhân Dân này.
Hình như điềm báo trước của chị Trần Thanh Vân đã đến với hắn rồi!

* Bài viết lấy từ phản hồi của độc giả GC , lúc 22h22′, ngày 22/12/2012 trên bài 1481. Đại tá Trần Đăng Thanh giảng về Biển Đông cho lãnh đạo các trường Đại học, chúng tôi đã biên tập chút ít và đặt tựa đề.