Này anh! Này chị


Này anh, này chị!
Có thấy gì trên quê hương yêu dấu
Lũ bất nhân đang cởi cổ, đè đầu
Ải Nam Quan hỏi chúng, giờ còn đâu?
Hoàng - Trường Sa đâu còn nguyên vẹn nữa?

Từ mùa Thu chúng bỏ hang Pắc Bó
Lập bàn thờ ác quỷ Mác - Lê Nin
Dân nước Nam chúng đày đọa tội tình
Gieo tà thuyết lưu manh từ Địa Ngục

Làm cất mạng, chính quyền dân chúng cướp
Chống thực dân, chín năm nướng dân đen
Khi quanh ta, bao đất nước bình yên
Chúng lừa mị thủ tiêu đảng phái khác

Trò "Cải Cách" say máu tanh chúng giết
Hơn mười vạn đồng bào nước Việt Nam
Rồi treo cổ Giai Phẩm và Nhân Văn
Bao kẻ sĩ lìa trần nơi tù ngục.

Bày trò khỉ giải phóng nhằm ăn cướp
Theo lệnh cha ông chúng, Tàu – Nga
Để miền Nam tang tóc khóc xót xa
Hơn ba triệu mạng đồng bào ta đó!

Trên quê hương đầy nấm mồ vô chủ
Người tù ngục, kẻ bỏ nước ra đi
Bao hồn oan ở lại biển không về
Bao nhiêu xác người nằm trại lao cải

Này anh, này chị!
Bao năm rồi vui gì sao không thấy?
Việt Nam mình đầy cùng khổ van xin
Những đôi tay chắp lại mong chút tình
Bởi còn gì cho hôm nay đói lả?

Vẫn còn đó em thơ cầm vé số
Mãi đầu đường, xó chợ van người mua
Có biết gì trường học để ganh đua
Làm anh tài cho quê hương xán lạn(?)

Vẫn còn đó bao tiếng khóc ai oán
Kẻ mất đất tủi nhục đời dân oan
Khi công lý trong tay lũ bạo tàn
Những đơn thư xếp hoài trong vô vọng…

Và còn đó bầy vượn rừng ngạo mạn
Học làm người đem bán nước Việt Nam
Quê hương này thành tù ngục lầm than
Chúng giết dần người yêu nòi, thương nước…

Còn ! Còn nữa! Hãy chờ tôi đang viết...