Công an Nghệ An đánh thành viên nhóm Bảo vệ sự sống

anh Thảo bị đánh
VRNs - 12.09.2013: Anh Phạm Thế Thảo, thành viên của nhóm Bảo vệ Sự sống (BVSS) tại Vinh bị công an xã Nghi Phú, công an Tp. Vinh, Nghệ An đánh chấn thương đầu, vào lúc 9 giờ, ngày 10.09.2013. Hiện nay, sức khỏe của anh Thảo đang trong tình trạng nguy kịch nhưng các y bác sĩ bệnh viện 115 không quan tâm và bỏ rơi anh.

Vào lúc 11 giờ, ngày 11.09, người nhà của anh Thảo báo cho VRNs biết: “Hai công an, người đã đánh anh Thảo gọi điện thoại và đe dọa anh Thảo là, ‘tao sẽ lập cho mày tội danh chống người thi hành công vụ’. Hiện nay, anh Thảo đang ở trong bệnh viện 115 nhưng các y bác sĩ không quan tâm, bỏ rơi anh, không cho tiêm thuốc và truyền nước cho anh. Khi gia đình hỏi tại sao bác sĩ không cấp cứu cho anh Thảo thì bác sĩ trả lời, không biết, đây là lệnh của cấp trên và gia đình anh Thảo không có tiền thì không cấp cứu.” Người nhà của anh Thảo bức xúc nói.


Anh Thảo khẳng định: “Ông Chủ tịch tỉnh hứa sẽ chịu trách nhiệm viện phí, tiền ăn và tiền đi lại để chữa chị cho tôi. Ông Chủ tịch tỉnh còn ủy quyền cho công an viên tên Khang (SDT: 0944869423) để lo cho tôi. Nhưng công an viên Khang đã bỏ mặc, bỏ bê tôi trên bệnh viện. Chúng tôi có giấy cam kết và chữ ký của ông Chủ tịch tỉnh yêu cầu công an viên Khang chăm sóc cho tôi”.

Tại đồn công an xã, hai công an trên đã đánh đập anh Thảo một cách dã man. Anh Thảo nhớ lại: “Tại nhà hàng xóm, hai công an này đã còng tay tôi, lôi tôi lên xe và chở về công an xã. Tại công an xã, tay tôi bị còng, hai công an đã bóp cổ họng tôi, tống điện thoại vào mồm tôi, đánh vào quai hàm tôi, đánh đập tôi liên tục và tôi đau quá, tôi nhả điện thoại ra, hai công an lại tát vào mặt tôi. Sau đó, họ túm lấy tóc tôi, đập đầu tôi vào cạnh tủ. Đầu tôi bị chảy máu rất nhiều. Tôi nói, các anh đừng dùng bạo lực với tôi vì tôi không có tội nên tôi không sợ. Tại sao các anh lại đánh đập tôi dã man rứa? Hay các anh đã ăn tiền của người hàng xóm rồi phải không? Tôi không cần chi hết, ai đánh tui thì người đó phải đưa tui đi bệnh viện và chịu trách nhiệm về việc này”.

Cộng tác viên VRNs Vinh có mặt tại đồn công an xã với anh Thảo cho biết thêm: “Đầu anh Thảo chảy rất nhiều máu nhưng các cán bộ ở xã vẫn thờ ơ, không đưa anh Thảo đi bệnh viện. Một hồi lâu, ông Chủ tịch xã mới gọi xe cứu thương đến, để đưa anh Thảo vào bệnh viện 115. Người nhà yêu cầu ông Chủ tịch xã cùng đi với anh Thảo đến bệnh viện và chịu trách nhiệm những gì đã gây ra cho anh Thảo nhưng ông Chủ tịch xã nói, “chúng tôi không làm nên chúng tôi không đi cùng anh Thảo đến bệnh viện”.

Anh Thảo khẳng định: “Ông chủ tịch xã nói với tôi, người nào làm thì người ấy chịu. Tôi phản ứng lại, vậy gọi hai người công an đã còng tay cháu, đánh đập cháu và đưa cháu đi bệnh viện”.

“Vào lúc 15 giờ cùng ngày 10.09, ông Chủ tịch xã vẫn không đưa anh Thảo đến bệnh viện. Nên ông Chủ tịch tỉnh và ông Phó chủ tịch tỉnh đã đến giải quyết. Chính ông Chủ tịch tỉnh đã đứng ra chịu trách nhiệm hòan tòan về những gì đã xảy ra cho anh Thảo. Ông chủ tịch tỉnh ủy quyền cho công an xã Nghi Phú tên Khang (SDT: 0944869423) để lo cho anh Thảo. Nhưng công an viên Khang không quan tâm và không chăm sóc anh Thảo như những gì ông Chủ tịch đã giao trách nhiệm”. Cộng tác viên VRNs cho hay.

Anh Thảo nhận định: “Đây là một việc làm sai trái lớn của công an, vì công việc của họ là bảo vệ dân chứ không phải đánh đập những người dân vô tội như thế này. Sự tra tấn của công án quá dã man và nguy hiểm. Họ điều tra và ép cung người khác quá thập tệ. Tôi cũng không biết tôi phạm tội gì mà tôi bị công an đánh đập thế này.” Anh Thảo nói.

Anh Thảo nghĩ: “Có thể anh là tham gia nhóm BVSS nên mới bị công an hành hung như vậy.”

Anh Thảo kể lại sự việc: “Sáng 7 giờ, hôm qua, 10.09, tôi qua nhà anh họ tôi xin trái mướp về nấu canh. Anh họ nói tôi ra đằng sau vườn mà bứt. Tôi ra sau vườn, thấy hàng rào đan bằng tre nứa bị gẫy và nghĩ là hàng rào này của anh họ tôi nên tôi hất nó qua một bên. Đang trong khi tôi bứt quả mướp thì người hàng xóm bên cạnh nhà anh họ tôi chạy qua và nói, “sao mi làm rứa? Mi muốn chết à?”. Chúng tôi to tiếng qua lại. Thế là 3 – 4 người nhà của hàng xóm xông vào đánh tôi.

Sau đó, người nhà đưa tôi vào bệnh viện 115 để lau chùi vết thương. Khi về đến nhà, tôi thay quần áo và đi qua nhà hàng xóm đó để nói chuyện, thì tôi thấy có hai công an (một phó công an xã và công an thành phố) đang lập biên bản tại nhà hàng xóm, mà không có sự chứng kiến của tôi cũng như những người dân đã chứng kiến sự việc xô xát này. Tôi hỏi, tại sao các anh lại lập biên bản mà không có ai làm chứng? Các anh muốn lập biên bản chui phải không?… Sau đó, hai công an đã còng tay tôi lại, lôi lên xe và đưa đi về công an xã.”

Lương Tâm cùng trong nhóm BVSS với anh Thảo nhận xét: “Hiện nay, anh Thảo không đi được, người bị liệt nhưng vẫn nói chuyện được. Anh Thảo là một người hiền lành. Công an không bắt những người hàng xóm đã đánh anh Thảo mà chỉ bắt mỗi một mình anh Thảo”.
HT, VRNs