Trở lại Sài Gòn


Về lại Sài Gòn 
     chiều công viên vắng khách.
Con phố lên đời 
     tình người cũng đổi thay.
Em đã về đâu
     mà quạnh quẻ thế này?
người qua lại, trẻ ăn mày không ánh sáng.
Đâu thấy công viên mà nghĩa trang ảm đạm 
Đường Hiền Vương, ngày đại loạn mất tên rồi 
Nắng cũng buồn, và mây lững lờ trôi 
Người năm cũ đâu rồi?, nay vắng bóng 
Sông của ngày xưa giỗi hờn không gợn sóng 
Tai nạn bên đường, người vô cảm lạnh lùng đi.
Sài Gòn ơi! Em nào biết kẻ say 
Say danh vọng, say tiền tài đô hội.
Ta biết hỏi ai? 
Ai là người tội lỗi?
Ta vì em, em hờn giỗi sang ngang.
Thôi đành về quê, tìm lại chuyến đò ngang 
Đưa lữ khách, 
     lên đường thời thơ dại.
Ai biết người đi, sẽ bao giờ quay lại.
Để nắng thu buồn, 
     mây về bão vây quanh.
Sẽ có một ngày em trở lại tìm anh 
Hàng me cũ tan tành sau bão tố.,.

(Machanvi 10/9/2013)