Nguyên Thạch (Vualambao)
- Gởi người anh tôi quen ở Đồng Đăng và các cựu chiến binh miền Bắc.
Anh ngước mắt nhìn khoảng đời trống vắng
Gian khổ một thời, giờ cay đắng nỗi niềm mang
Tuổi xuân xưa…Trường Sơn tiến dọc xẻ ngang
Ba mươi tám năm trôi
Một Việt Nam tù ngục!
Bảy mươi năm, miền Bắc vẫn dòng đục một màu
Hà Nội mưa sa…vẫn cuồng lũ, vẫn tràn ngập niềm đau
Người dân Bắc đã thôi ước ao vì tuyệt vọng.
Việt Nam nay, ê chề cuộc sống...
Dân hai miền dài mắt ngóng Tư Do
Khẩu hiệu mị dân vẫn trơ trẽn hẹn hò
Độc lập hạnh phúc?
Không ai ban cho mà phải tự lo giành lấy.
Người cộng sản, nói vậy nhưng không phải vậy!
Lưỡi không xương, tâm không đáy mị hèn
Họ biến dân thành khối khu đen
Thành trâu ngựa để dễ chèn dễ trị!.
Họ âu yếm…thường gọi nhau đồng chí
Nhưng thâm tâm đầy vũ khí dao găm
Với người dân thà giết bậy hơn tha lầm
Với thế giới thì lúc nào cũng thủ tâm thù hận.
Đêm Đồng Đăng, nhớ xưa những ngày chiến trận…
Gom Quê Hương về một mối hận thù
Tan tác đau thương từ dạo ấy mùa Thu
Ba Đình hỡi
Thiên đường mù ảo vọng!.
Chiều bên nương, não nề lê cuộc sống
Người chiến binh dài mắt ngóng ngày mai
Bóng ngã đường quê mù thẳm tương lai
Giọt hận tủi….đau thời trai thế hệ.
*
Trên biển Đông, đêm nghe hồn mẹ hát
vừa thiết tha vừa dào dạt âm buồn
trăng vầng cao soi mắt mẹ sầu tuôn
Thân chiến binh, nẻo đường quan tái
nuôi hận căm, theo biên ải dặm trường
mù xa khơi, nơi biển đất Quê Hương
vờn ẩn hiện quân bạo cường đại Hán.
Ghìm tay súng, hận thù theo năm tháng.
Đường Quê Hương khuất dạng tương lai
tôi lính canh biển đảo miệt mài
mang ước vọng… đời trai thỏa giấc.
Lũ Thái thú đan tâm dâng biển đất!
lòng quân nhân chất ngất niềm đau
biển tổ tiên tôi, nào phải của Tàu
dậy hồn lính nỗi đau căm hận.
Tôi muốn thét vào mặt quân xâm lấn
bằng đại liên bằng hỏa tiển tầm xa...
Hãy nghe đây, chúng tôi sẽ chết vì đất mẹ quê nhà
chờ cơ hội sẽ diệt lũ ma trung ương đảng.
Bao oan khiên… ba miền theo ngày tháng
trong biển khơi sẽ dậy triệu sóng ngầm
người lính Việt tôi sẽ dồn nỗi hận căm
cùng toàn dân đứng dậy quyết tâm quật khởi.
Đường ngày mai, thênh thang phơi phới
xác lính xa xin nguyện gởi sa trường
xin một lần được chết cho Quê Hương
để thế hệ vẹn con đường Độc lập…
Biển hôm nay, mây đen giăng thấp
trong bão giông, lời hối hấp mẹ nghẹn ngào
đêm trường canh, ngàn vạn nỗi đau
trong tâm tưởng, con thét gào mất nước!
Câu túy ngọa… chẳng làm con chùn bước
xin một lần, ngẩng mặt đứng lên
vận nước thân trai… con phải đáp đền
đã quyết chí, mặc lằn tên mũi đạn
Lính Việt Nam thề không cúi mặt trước cuồng ngông tặc Hán.
Nguyên Thạch
Nguyên Thạch